Bước sang ngày thứ 11, các thành viên trong đoàn có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn, không bị áp lực phải chinh phục cung đường hàng trăm km như mọi khi nên các thành viên tranh thủ kiểm tra lại chiếc xe của mình có bị hư hỏng gì không để khắc phục và sửa chữa kịp thời, xe hậu cần cũng chuyên chở các phụ kiện cơ bản để cho các thành viên thay thế khi gặp sự cố.
Và như tôi đã nói, con đường chinh phục đến vùng đất Tây Tạng không hề đơn giản với nhiều địa hình mặt đường khác nhau, chính vì thế nhiều xe trong đoàn bị hư hỏng các chi tiết như: hệ thống giảm xốc Telever bị xì dầu ở phuộc trước, phuộc giữa, trợ lực, hở trục lap, cong vênh mâm bánh xe,…. Thậm chí, có những chi tiết bị hư hỏng nặng không thể thay thế và phải vứt bỏ. Đây cũng là lý do cả đoàn đã thống nhất ngay từ ban đầu, rằng tất cả thành viên đều chạy chung một dòng xe BMW R 1250 GS/GSA để hỗ trợ việc sửa chữa và thay thế phụ tùng dễ dàng hơn.
Thưởng thức một tách trà nóng trên vùng thảo nguyên Tây Tạng vừa tỉnh táo và ấm bụng.
Cả đoàn di chuyển đến tham quan chùa Đại Chiêu (Jokhang) và cung điện Potala, hai địa điểm rất nổi tiếng nhất định phải đến khi đặt chân đến vùng đất Tây Tạng. Lịch tham quan rất đông, nhưng may mắn là chúng tôi được vào sớm hơn dự kiến và phải mất khoảng 2 tiếng để tham quan hết khuôn viên chùa Đại Chiêu. Có những lưu ý khi bạn tham quan bên trong ngôi chùa Đại Chiêu đó là: không mang dép, không mặc quần ngắn, không chụp ảnh ở những khu vực có biển cấm,…
Để vào cổng tham quan thì bạn phải có vé và hộ chiếu hợp pháp.
Một chút thông tin về cung điện Potala thì chữ Potala là dịch âm của chữ Phổ Đà La, nghĩa là cung điện nơi ngự của Bồ Tát. Nằm ở phía Tây thành phố Lhasa, thủ phủ của cao nguyên Tây Tạng (Trung Quốc), là biểu tượng của thành phố Lhasa và là một trong số các công trình kiến trúc quý hiếm của thời Tây Tạng cổ còn sót lại khi được xây dựng vào thế kỷ thứ 7. Cung điện có chiều cao 117 mét và dựa vào núi Hồng Lĩnh, gồm 13 tầng, diện tích khoảng 130.000 mét vuông với 1.500 gian phòng, chứa hơn 10.000 Phật điện, 20.000 tượng điêu khắc lăng mộ của 8 vị Lạt Ma cùng rất nhiều bức tranh quý.
Toàn bộ kiến trúc cung điện đều làm bằng đá và gỗ. Tường dày từ 1 mét trở lên, có chỗ dày đến 5 mét, được khảm bằng những hòn đá to. Trong cung điện được bày trí mấy ngàn tượng Phật to nhỏ – đúc bằng vàng, bạc, đồng... với cách tạo hình rất sinh động. Cung điện Potala được UNESCO công nhận là di sản thế giới năm 1994.
Khách tham quan sẽ lần lượt tham quan 3 công trình kiến trúc tiêu biểu là cung điện mùa đông Potala, đền Jokhan và cung điện mùa hè Norbulingka. Trong đó:
- Tòa Bạch Cung đặt ngai vàng của Đức Đạt Lai Lạt Ma, đồng thời là nơi ở của ngài. Phía Tây là Hồng Cung chứa các bảo tháp mạ vàng của các Đạt Lai Lạt Ma. Gần đó là tu viện tư nhân Namgyel Dratshang.
- Cung điện mùa đông Potala là một kho báu vô giá với khoảng 698 bức tranh, gần 10 nghìn cuộn tranh giấy và nhiều tác phẩm điêu khắc giá trị. Từ các bức tường ở cổng vào đến thảm, mái che, rèm cửa… đều là các tác phẩm nghệ thuật truyền tải văn hóa và tôn giáo Tây Tạng. Đặc biệt, nơi đây lưu trữ một bộ sưu tập đồ sộ kinh Phật và nhiều tài liệu lịch sử quan trọng.
- Được mệnh danh là trái tim của Lhasa, Jokhan là ngôi đền quan trọng và thiêng liêng nhất của Tây Tạng. Đền Jorkhang được xây dựng vào năm 642 với mục đích truyền bá Phật giáo và từ đó trở thành nơi thờ Đức Phật Thích Ca.
Trên nóc cung điện có 8 tháp Vàng biểu tượng cho mỗi Lạt Ma, có tháp phải dùng đến 9 vạn lượng vàng. Bên trong các tháp rất sặc sỡ dưới ánh sáng chan hòa của bức họa công chúa Văn Thành, nhiều tượng phật, đồ thờ cúng như lư hương, đèn, ấn nhà Thanh... toàn làm bằng vàng, bạc, đồng, hạt trai, mã não và nhiều loại đá quý khác. Trong đó có một tháp gắn hơn 2.000 hạt trai lấp lánh đủ màu sắc.
Từ trên cao ở cung điện Potala, khách tham quan nhìn thấy rõ khu quảng trường thành phố Lhasa và 4 chữ rất lớn trên núi cao, dịch ra tiếng Việt là” Tổ quốc muôn năm”.
Sau khi di chuyển lên một đoạn dốc thì mới có nơi bán vé để vào tham quan bên trong cung điện Potala.
Rời khỏi cung điện Potala, cả đoàn tiếp tục di chuyển đến địa điểm tham quan tiếp theo là chùa Đại Chiêu (Jokhang). Khung cảnh đường phố với những ngôi nhà vẫn còn kiểu kiến trúc cổ của Tây Tạng rất đẹp, cũng như nơi đây bán rất nhiều mặt hàng lưu niệm và đặc sản địa phương cho khách du lịch mua làm quà.
Một chút thông tin về ngôi chùa Đại Chiêu thì ngôi chùa được xây dựng vào thế kỷ thứ VII, được xem như cõi Phật giữa dương thế, là chốn hành hương đông đảo nhất tại Lhasa và nơi đây luôn là địa điểm hấp dẫn du khách đi tour du lịch Tây Tạng. Chùa Đại Chiêu (Jokhang) đã từng bị phá hủy đến hai lần, vào giai đoạn cuối thế kỷ thứ VII và giữa thế kỷ thứ IX. Suốt khoảng thời gian chiến loạn đó, ngôi chùa đã phải đóng cửa, tượng Phật phải mang đi chôn giấu bí mật sâu dưới đất. Vào năm 2000, Chùa Đại Chiêu đã chính thức được UNESCO công nhận là Di Sản văn hóa thế giới.
Chùa Đại Chiêu xây theo hướng Tây, cao 4 tầng và rộng tổng cộng 25.000 mét vuông, nằm ở độ cao khoảng 3.650 mét so với mặt nước biển. Bên trong chùa ngoài tượng Đức Phật Thích Ca dát vàng được bảo vệ cẩn mật, còn có các bức tượng và gian điện thờ sư tổ Hoàng Mạo Giáo – đại sư Tông Khách Ba (Tsongkhapa) cùng các đại đệ tử, tượng các Tạng Vương Thổ Phồn, tượng các Hộ Pháp của phái Cách Lỗ (Gelugpa Sect) có kích cỡ bằng người thật. Ánh sáng bên trong chùa lấy ánh sáng tự nhiên là chính, kết hợp với những ngọn đèn nến làm từ mỡ bò Yak khiến màu sắc bên trong chùa lung linh huyền ảo hơn.
Bức tượng Minh Cửu Đa Cát Phật, hay còn được gọi là tượng Phật Thích Ca Mâu Ni Bát tuế đẳng thân lớn nhất Trung Quốc, được đúc hoàn toàn từ 1,5 tấn bạc, tượng được đúc cao khoảng 3 mét và đang trong tư thế ngồi. Tương truyền rằng bức tượng linh thiêng này do Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đích thân khai quang và nó chính là một báu vật vô giá mà vua Đường Thái Tông đã dành tặng con gái cưng.
Trước cửa của chính điện Jokhang là tấm màn che lớn có hình ảnh quen thuộc của Phật giáo: Bánh Xe Pháp Luân – tượng trưng cho Phật giáo muôn đời (Buddhism Forever), 2 con hươu trong truyền thuyết Phật Thích Ca thuyết giảng nơi vườn Lộc Uyển (Sarnath), và ngoài cùng là tháp Bồ Đề Đạo Tràng (Bodh Gaya) nơi Đức Phật giác ngộ và giải thoát.
Rời ngôi chùa Đại Chiêu, cả đoàn về lại khách sạn để nghỉ ngơi, tôi thì trang thủ làm một gói phở ăn liền hương vị Việt trên vùng thảo nguyên Tây Tạng, vừa tranh thủ dựng video trên YouTube.
Khoảng 20h00, cả đoàn đi bộ dạo phố để di chuyển đến quán ăn tối.
Nhà vệ sinh công cộng ở thành phố Lhasa rất sạch sẽ.
Xe điện, thậm chí có cả xe mô tô điện cũng rất nhiều để người dân hoặc khách du lịch có thể đến quét mã QRcode và sử dụng, tương tự như cách thuê xe đạp ở Việt Nam.
=== Hết ngày 11, hẹn cả nhà tập 12 Ký sự Tibet 2023 !!! ===